Tâm Sự Của Một Con Em Trong Ngành Ngân Hàng
TÂM SỰ CỦA MỘT CON EM TRONG
NGÀNH NGÂN HÀNG
Trước sự lựa chọn đầu tiên của cuộc đời về định hướng nghề nghiệp: tôi đã chối bỏ ngành ngân hàng. Giữa những định hướng của gia đình về một ngành nghề đảm bảo tương lai: tôi không lựa chọn ngân hàng. Tôi chọn một ngành học không liên quan đến ngành ngân hàng như một sự ngang tàng của tuổi trẻ; như một minh chứng trước mọi người tôi sẽ tự tin bước đi trên đôi chân của chính mình; như cái tuổi ô mai ôm ấp vào những công lý trắng đen trong cuộc đời. Thế nhưng thế sự xoay vần, định mệnh của đời tôi ngược xuôi vẫn gắn liền với ngành ngân hàng và trở thành mối lương duyên trời định cho suốt quãng đời về sau.
Không giống
như rất nhiều bạn đồng nghiệp bước vào ngành ngân hàng một cách đơn độc hoặc phải
rất vất vả để tồn tại với nghề, tôi sinh ra trong một gia đình mà bố mẹ và người
thân đều làm trong ngành ngân hàng. Điểm tựa của tôi ở đó. Từ một người ngoại đạo
tôi vào ngành với tâm thế của người ít nhiều đã hiểu người trong ngành và sự vất
vả của ngành qua những người thân xung quanh tôi. Nhưng chính tôi đã không hiểu
hết được sự vất vả gian nan, những khó khăn ban đầu, những rủi ro tiềm ẩn và cả
những đánh đổi mà ngành ngân hàng mang lại.
Con em trong ngành rất dễ bị “soi”
Ban đầu,
khi quyết định chuyển đổi công việc tôi đã nghĩ: con em trong ngành là một lợi
thế. Tuy nhiên sự thực lại hoàn toàn không phải như vậy. Là người mới, trong
môi trường mới, ngành nghề mới mặc dù khả năng đáp ứng công việc của tôi khá tốt,
bắt nhịp nhanh với kiến thức và công việc nhưng điều đó vẫn là chưa đủ, chỉ vì
tôi là con em trong ngành. Trong suy nghĩ của mọi người: Vì bạn là con em trong
ngành nên bạn luôn được ưu ái, bạn có làm tốt còn phải xét xem có thực sự tốt
hay chỉ là nâng đỡ? Nếu bạn được khen thưởng sẽ dễ dàng bị nói: Chẳng qua có điểm
tựa tốt. Chỉ một chút lơ là sẽ lại nghe trách móc: Con em trong ngành mà, lo
gì. Đã rất nhiều lần tôi khóc vì những lời ác ý, thậm chí có lúc sếp mới đã nói
với tôi: Em liệu mà làm cho tốt, đừng nghĩ đằng sau lưng mình là ai mà dựa dẫm.
Áp lực
công việc cộng với những áp lực tâm lý hàng ngày nếu không vượt qua được tôi sẽ
bị lụt trong mớ ngổn ngang hỗn độn. Đây là thời khắc tôi nghĩ rằng mình phải
vươn lên và khẳng định năng lực bản thân. Cần cù, quyết tâm và không ngừng nỗ lực
là những gì tôi cần làm. Nếu với những người bình thường chỉ cần cố gắng 7,8 phần
đã được ghi nhận thì tôi cần phải cố gắng nhiều hơn, nhiều hơn vậy rất nhiều. Vạch
ra cho mình một định hướng và thời gian biểu thật chi tiết, tận dụng mọi thời
gian và tình huống để học hỏi thêm các kinh nghiệm xử lý, không ngừng tự học để
có kiến thức chuyên ngành và nét đặc trưng của ngân hàng mình công tác... Tôi
đã vượt qua những ngày tháng đó bằng sự chăm chỉ, nỗ lực, tinh thần cầu tiến.
Cuối cùng
tôi cũng đã có những bước đầu thành công. Mọi người nhắc đến tôi và khen ngợi
chỉ vì bản thân tôi thực sự xứng đáng. Thậm chí sau 2 năm làm việc tôi đã trở
thành chuyên viên quan hệ khách hàng trụ cột của chi nhánh, phục vụ những khách
hàng VIP và tự tin mỉm cười khi thấy mình ngày càng chín chắn trong nghề hơn.
Và lúc đó tảng đá áp lực vì con em trong ngành được tháo xuống trong tôi. Lúc
này lợi thế con em trong ngành mới thực sự phát huy: Có thể hỏi các nghiệp vụ
chuyên sâu, được tư vấn cách giải quyết những vướng mắc tình huống khó trong công
việc thậm chí là được chia sẻ ở tầm vĩ mô những thông tin quý báu trong nghề để
áp dụng vào công việc hiệu quả hơn....
Áp lực công việc chẳng trừ nơi đâu
Làm trong
ngành, tôi đã rút ra bài học rằng không phân biệt cổ phần hay quốc doanh, miễn
là nhân viên ngân hàng thì áp lực là điều không tránh khỏi. Mỗi bộ phận trong
hoạt động ngân hàng đều mang những nét đặc thù riêng biệt và những áp lực khó kể
hết thành lời. Nếu là bộ phận kho quỹ thì áp lực về thời gian, thiếu đủ quỹ tiền
mặt, tiền thật giả…. Quan hệ khách hàng thì là chỉ tiêu KPIs (chỉ số đánh giá
thực hiện công việc), áp lực từ khách hàng, từ cấp trên… Giám đốc chi nhánh thì
gồng gánh nhân sự và cả một kế hoạch kinh doanh với các con số tăng trưởng
chóng mặt qua các năm. Nếu thực sự không có sự quyết tâm cá nhân, sự đồng lòng
tập thể và những chia sẻ từ phía gia đình rất khó để trụ lại với nghề lâu dài.
Nhiều tình huống bất ngờ “giáng xuống”
Trong
công việc, tôi nhận thấy mọi thứ đều không bằng phẳng và dễ dàng. Khi bạn càng
lên cao, gió càng mạnh, càng có vị trí thì những áp lực về công việc và sự đơn
độc trên chặng đường kinh doanh là không thể tránh khỏi. Đó là tâm lý chung của
tất cả các cán bộ quản lý cấp trung.
Tôi còn
nhớ vào một ngày đẹp trời, “sao quả tạ’’ bỗng dưng rơi vào đầu bởi một bức thư
nặc danh gửi cho các cấp lãnh đạo. Một vị trí nhỏ nhoi như tôi làm hài lòng tất
cả mọi người là điều không thể, đặc biệt với tính cách thẳng thắn như ruột ngựa
của mình. Vậy là sẽ có kiểm tra, thanh tra và rà soát lại những điều trong đơn
tố cáo. Nói không lo lắng là giả dối nhưng nói sợ hãi thì không. Bởi làm việc
trong ngành hơn 10 năm, có kinh nghiệm trong tổ chức gần 7 năm, bản thân còn tồn
tại rất nhiều hạn chế nhưng với khách hàng, đồng nghiệp, công việc tôi đã luôn
cố gắng và nỗ lực hết mình. Những rủi ro khách quan, yếu tố thị trường là điều
không tránh khỏi nhưng những vi phạm về mặt đạo đức nghề nghiệp tôi luôn vạch rất
rõ ranh giới để mình không sai phạm. Nếu tổ chức vẫn cần tôi, tôi sẵn sàng cống
hiến, tôi tin vào những người lãnh đạo đứng đầu trong tổ chức của mình: ngoài tầm
nhìn về sứ mệnh của ngân hàng họ cũng có cái nhìn chính trực trong công việc,
nhân văn trong cuộc sống đời thường - những người mà gần 7 năm qua tôi luôn tin
tưởng để đi theo. Và sự thực đã chứng minh niềm tin của tôi là đúng.
Đến nay,
tôi vẫn không ngừng nỗ lực cống hiến bằng tâm huyết và sự gắn bó của mình. Vì vậy,
kinh nghiệm tôi muốn chia sẻ với các bạn rằng, bất cứ khi nào bạn gặp những
tình huống “trời ơi” thì hãy tự tin vào bản thân và tin tưởng vào những người
lãnh đạo có tầm nhìn. Một tổ chức bạn xác định gắn bó lâu dài hay không phụ thuộc
rất nhiều vào những người lãnh đạo có đủ bản lĩnh tạo niềm tin cho bạn.
Muốn gắn bó với nghề phải có đam mê và có niềm tin yêu của khách
hàng
Nhiều lần
tôi tự hỏi, nghề nghiệp đã là cái duyên thì điều gì kéo mình đến với niềm đam
mê? Đó chính là sự tin yêu của khách hàng: Tin tưởng và yêu mến. Đến bây giờ, từng
chặng đường tôi đi qua, với những khách hàng mình đã tiếp xúc thì sự tin yêu của
khách hàng là động lực không nhỏ để mình gắn bó với nghề. Tổ chức có thể thay đổi,
đồng nghiệp có người vào ra nhưng nếu vẫn còn làm trong ngành ngân hàng thì
khách hàng sẽ mãi là người đồng hành tạo niềm đam mê trong công việc. Điều quan
trọng là sự tin tưởng, yêu mến giữa khách hàng và người đại diện ngân hàng. Đó
là cả một quá trình gắn bó lâu dài và thể hiện trách nhiệm của đôi bên, là sự đồng
hành và chuyên tâm trong từng bước phát triển của nhau.
Giữa guồng
quay của xã hội, rất nhiều người không giữ vững được đạo đức của nghề nghiệp, sẵn
sàng vì lợi ích cá nhân để đưa ra trao đổi làm giảm đi giá trị và niềm tin giữa
Ngân hàng và khách hàng. Họ chỉ xác định đó là con đường kiếm tiền mà không xác
định đó là sự nghiệp, điều đó sẽ nhanh chóng dẫn đến những hệ quả và sự trả
giá. Sau tất cả, chỉ còn những giá trị đích thực là sự trung thực, chân thành
và đạo đức nghề nghiệp mới có thể bền vững theo năm tháng.
Thời gian
10 năm của cuộc đời mỗi người được đong đếm bằng những giá trị khác nhau. Với
tôi, 10 năm bước vào ngành ngân hàng, từ một cô bé tóc luôn túm đuôi ngựa, mắt
tròn xoe trước những bận rộn của nghề, đến nay đã trải qua biết bao thăng trầm
chuyển đổi: Có những nỗ lực không ngừng, có những vất vả gian nan, luôn phải vững
tâm tin vào bản thân mình và sự anh minh của tổ chức nhưng chưa bao giờ bất lực
và buông xuôi.
Bài học của
tôi - một người chị đi trước muốn nói với các em mới bước chân vào giảng đường
đại học ôm mộng trở thành những banker hay những bạn vừa tốt nghiệp ra trường
đang ấp ủ cho mình những hoài bão lớn lao đầy khí thế tuổi trẻ: Phía trước các
em là một chặng đường rất dài nhiều ngọt ngào, mới mẻ cũng sẽ rất nhiều gian
nan, cám dỗ nhưng chúng ta hãy cứ đi vì cứ đi là sẽ tới. Đôi lúc mệt mỏi, căng
thẳng muốn gục ngã nhưng cũng có những thăng hoa dù chỉ một câu khen ngợi của sếp
hay lời cảm ơn của khách hàng. "Trên bước đường thành công không có dấu
chân kẻ lười biếng": Luôn nhiệt huyết, kiên trì và giữ vững đạo đức nghề
thì nhân viên ngân hàng quả thực là một nghiệp mà cuộc đời bạn đáng theo đuổi…
Tác Giả: Tạ
Xuân Thủy - ABBank chi nhánh Vĩnh Phúc