Tôi Sẽ Viết Nên Câu Chuyện Đời Tôi

Tôi Sẽ Viết Nên Câu Chuyện Đời Tôi

TÔI SẼ VIẾT NÊN CÂU CHUYỆN ĐỜI TÔI
Tôi Sẽ Viết Nên Câu Chuyện Đời Tôi
Khi đã đến ngày hôm nay, ngoảnh đầu nhìn lại những năm về trước tự nhiên Tôi thấy mình thật phi thường. Không phải ai cũng tự nhiên trở nên mạnh mẽ, không phải ai cũng tự nhiên thành công.  Tất cả đều phải trải qua vấp vã và thử thách để trưởng thành hơn.
Tâm sự đôi chút cho những bạn đang nghĩ rằng “ Mình không thể làm được “ . Do bạn không thể hay bạn không thử ? MỌI VIỆC MÌNH ĐANG LÀM HÃY CỐ GẮNG HẾT SỨC THÌ SẼ ĐẠT ĐƯỢC. NẾU KHÔNG ĐẠT ĐƯỢC CŨNG KHÔNG HỐI HẬN VÌ MÌNH ĐÃ CỐ GẮNG HẾT SỨC RỒI.VÀ MÌNH CÓ QUYỀN THỬ TẤT CẢ MỌI THỨ THÌ TẠI SAO LẠI KHÔNG DÁM THỬ
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng núi nghèo. Thời cấp 1 đi học chỉ có duy nhất 2 chiếc quần thay nhau vá chằng vá đụp. Có bạn sẽ nghĩ tôi còn may mắn hơn rất nhiều người vì còn có nơi gọi là “NHÀ “. Nhưng không, “NHÀ” của tôi không đúng nghĩa là “NHÀ”. Tôi được lớn lên trong tiếng cãi nhau của bố mẹ   ^_^ . Mẹ thì kỷ luật thép nên tôi thường xuyên phải chịu những trận đòn roi. Rất nhiều lần còn bị đòn oan, là chị cả trong nhà luôn luôn bị đánh để làm gương cho em.
- Em học dốt  => ĐÁNH
- Em nghịch bẩn => ĐÁNH
- Em không nghe lời => ĐÁNH
Ô hay nhiều khi nghĩ “Có khi nào mẹ nhặt mình ở bãi rác “ ^_^
Nhà nghèo nên thời gian dành cho việc học gần như rất ít ỏi vì còn phải làm các công việc khác: đi lấy nước rác về nấu cám cho lợn, nấu rượu, trông em, vân vân và mây mây các công việc. Học lớp 5 mà người bé như cái kẹo. Nhiều khi nghĩ “có khi nào mấy con lợn béo tốt kia sẽ ăn thịt mình không ?” ^^
Suốt năm cấp 1 chỉ được học sinh tiên tiến :( năm nào đi họp phụ huynh về mẹ cũng “con nhà người ta “ mãi dần cũng thành quen và trở nên chai lỳ hơn.
            Bắt đầu năm lớp 6 lần đầu tiên kiếm được tiền từ sức lao động của mình. Đi bê gạch với mẹ từ tầng 1 lên tầng 3. Được họ trả công 50k. Việc làm đầu tiền là “Đưa tiền lên mũi hít lấy hít để “. Từ ngày đó có 1 niềm đam mê với mùi TIỀN :)  Đi sắm ngay quả quần bò, để thay cái quần đã cũ nát.
Thuộc trong những hộ NGHÈO BỀN VỮNG nên từ khi còn nhỏ đã ý thức được cho mình tính tự giác, tự chủ và tự lao động. Luôn nghĩ cách kiếm ra tiền trong mọi tình huống. Vì nhà gần trường nên chẳng may hôm nào mà mưa ko báo trước sẽ đội cặp về nhà, phi như 1 cơn gió đi mua áo mưa mang xuống lớp bán cho các bạn. Sau vụ buôn áo mưa còn rất nhiều phi vụ làm ăn.
            Ví dụ điển hình năm tôi học cấp 2 bắt đầu có cái phim hoạt hình POKEMON ý :) toàn chạy sang quán tạp hóa, mượn mấy quyển vở có in hình các con như : pikachu, chiên – man – đe , pi – rốt – ta :) ngồi hì hục in in vẽ vẽ xong tô màu mang bán kiếm tiền mua kẹo ăn, khỏi phải xin mẹ :).
12 năm luôn là học sinh khá, chả bao giờ có lấy 1 cái bằng khen giỏi nhưng có dám chắc những bạn có bằng khen giỏi đã kiếm được nhiều tiền như tôi bây giờ, có được nhiều trải nghiệm như tôi bây giờ hay chỉ như một con thú nhồi bông trong tủ kính chỉ biết học và học. Con đường các bạn đang đi là do các bạn lựa chọn, không ai có thể bắt các bạn phải đi theo 1 con đường nhất định
4 năm đại học ( trường dân lập thôi ạ ) từng tham gia rất nhiều các hoạt động của trường , rồi cũng lao vào kiếm tiền để đóng học phí. Dù tốt nghiệp không phải loại khá giỏi gì nhưng sau khi ra trường tự tin xin đi phỏng vấn luôn.
Việc tôi đã từng làm thì nhiều có kể vài ngày không hết. Nhưng công việc là có duyên nhất có lẽ là “tư vấn tài chính “. Đây có lẽ là công việc tôi gắn bó lâu nhất và cũng là công việc áp lực nhất mà tôi từng làm. Khách thì trăm kiểu khách, có những khách lúc mua chả nghe tư vấn đâu, cứ hăng say mua xong lúc về tính ra tiền lãi cao ngút ngàn thì xuống làm ầm lên chửi bới các kiểu. Nhẫn nhịn là việc đầu tiên tôi học đc ở môi trường làm việc này. Lại nhẫn nhịn giải thích. Nhẫn nhịn hướng dẫn khách. Vân vân và mây mây.......
Tôi làm công việc này được 4 năm, gắn bó được 4 năm và học ra rất nhiều điều. Người ta chỉ vui vẻ với bạn khi bạn vui vẻ và nhiệt tình với người ta. Họ cũng sẽ bỏ qua hoặc ít hạch sách với bạn hơn khi bạn không đổ lỗi cho họ. Bạn cũng không nhất thiết phải nhận bạn sai, hãy giải thích cho họ hiểu vậy thôi. Còn 1 số thành phần mà CỐ TÌNH không hiểu thì mỗi người có 1 cách giải quyết. Tôi thì tôi sẽ giả điếc :))))))))))))) thậm chí giả câm cho xong. Nói nhiều
            Sau đợt thi AGRI  khoảng tháng 9 bắt đầu quen với anh Nguyên qua 1 lần tình cờ được con bạn đậu agri cho biết đến Big4 :) như một sự tình cờ. Cơ mà chả hiểu sao loạng choạng lại vấp vào anh Nguyên ( icon cười ).
Đầu tiên được anh hướng dân viết CV vào Mb :) thấy BIDV có tuyển nhưng khu vực không có chỉ tiêu, thôi cứ học tục tắc sang năm thi.
Đùng 1 phát biết chi nhánh mình có tuyển , hý hửng nộp CV. Gần như may mắn khi nộp CV online mà ko nộp bất cứ chứng chỉ, văn bằng nào :). khoảng thời gian ôn tập cố gắng tranh thủ học từng tý vì ra trường đã lâu quên hết kiến thức và có con nhỏ nên cứ rảnh rang sẽ hỏi bài anh Nguyên. Đến ngày thi bừng bừng khí thế đi thi :) chả lo sợ gì cả vì nghĩ đã cố gắng sẽ vượt qua thôi. 2 tuần chờ đợi kết quả dài dằng dặc. Nhận được tin báo vòng 2.  Người đầu tiên muốn báo tin là anh Nguyên luôn :) ( giờ cứ làm gì không được là ới anh Nguyên :) ) ….......
Cuối cùng là Tạch ở vòng phỏng vấn. Người ta nhận được tin báo đậu mới “ rì viu “ , Tôi trượt vẫn “ rì viu “ như thường.
Nói trượt có buồn ko. CÓ dĩ nhiên là buồn chứ nhưng chỉ buồn 1 ngày đó thôi xong lại tiếp tục công việc, tiếp tục với guồng quay của cuộc sống. Nghĩ kỹ rồi “Đời không phải xô để em tự ngã”
Đôi lời gửi tới anh Nguyên “ Cám ơn anh. Cám ơn anh vì tất cả. Em chả nói văn vẻ hoa mỹ được như mọi người chỉ biết cám ơn anh đã đồng hành cùng em một khoảng thời gian. Cám ơn anh vì bất cứ khi nào em gọi đều có mặt, bất cứ khi nào e gặp khó khăn đều giúp đỡ em hết khả năng của mình. Luôn cho em những lời khuyên thực sự có ích, luôn là nơi mỗi khi định dừng lại em lại nghĩ:
- “Ủa lão ý hơn mình có 2 tuổi mà làm được bao nhiêu việc trong khi mình chỉ biết than vãn thôi à “.
Một lời cám ơn thôi có lẽ sẽ không đủ để dành cho anh. Hy vọng được gặp anh một ngày sớm nhất có thể. Hy vọng còn và sẽ được đồng hành cùng anh trong suốt quãng thời gian sau này........
Chắc hẳn trong các bạn ai cũng đã từng 1 lần thậm chí nhiều lần vấp ngã. Và tôi cũng vậy, vấp ngã từ công việc sang tình cảm, từ gia đình sang bạn bè nhưng :
Ngã thì tự đứng dậy, chả có ai ở xã hội này nâng bạn dậy đâu. Họ sẽ cười vào mặt bạn khi bạn vấp ngã ý. Nên nếu có lỡ mà ngã thì có thể khóc nhưng đừng nằm ăn vạ. Khóc xong thì đứng dậy mà đi tiếp. Chặng đường phía trước chả ai học được chữ Ngờ đâu. Đời vốn công bằng. Lấy của bạn thứ này thì sẽ cho bạn thứ khác nên ngưng than vãn, học cách đối diện với sự thật và làm lại khi còn có thể.
Mỗi người có một cách sống mà không ai giống với ai. Cái quan trọng là bạn có ý chí và nghị lực. Mạnh mẽ lên các chàng trai, cô gái. Hãy vươn tới cái đích mà các bạn đang hướng tới bằng tất cả khả năng của mình.
CẠN VĂN :)
Tác giả: Liên Trần - Học Viên Khóa 4 NHTTT
======
Đăng ký ngay để chuẩn bị Full Kiến Thức Thi Ngân Hàng!
Chi tiết về khoá học: https://goo.gl/tfWyNX

Archive

Contact Form

Send