Bạn Còn Sợ Đến Khi Nào

Bạn Còn Sợ Đến Khi Nào

BẠN CÒN SỢ ĐẾN KHI NÀO

Bạn Còn Sợ Đến Khi Nào

Bạn đã từng muốn làm nhưng sợ
Bạn mất gì chưa?
Hối tiếc, buồn, mất đinh hướng, nhìn người khác ngưỡng mộ.
Nhưng có phải bạn
Sợ người khác nói, sợ người khác chê bai. Chữ sợ luôn thường trực bên bạn.
Không phải vì bạn sợ mà cái chính đó là bạn mất tự tin vào mình, mất tự tin vào những gì mình làm.
Bạn lúc nào cũng làm sai, lúc nào cũng nghe câu: mày không làm được gì đâu
Bạn muốn chứng tỏ nhưng luôn bị kìm lại, kìm bởi chính mình.
Muốn bùng nổ nhưng chỉ toàn là lời nói trong đầu. Nó vang lên nhưng vang được bao lâu. Hay lại trở về thực tại. Chấp nhận với những gì bạn đang có.
Điều muốn làm không làm được thì thất bại còn lớn hơn là không biết mình muốn gì.
Dũng cảm không nhất thiết phải làm 1 cái gì đó lớn lao. Đơn giản là dám làm những điều mình muốn mặc người khác.
Đời bạn mà lúc nào bạn cũng thậm thụt nhìn người khác, nhìn những người xung quanh đánh giá bạn làm đúng hay không.
Nếu sai bạn sửa. Đời ngắn lắm. Đừng nhìn người khác để làm trên quan điểm của họ nữa. Ngưng ngay đi.
Đến khi nào bạn mới bước ra chỗ ẩn nấp của bạn thật sự để làm mà không nhìn người khác.
Thu mình, muốn ổn định nên chắc ăn nhất là cứ nhìn người khác mà làm theo ý họ.  Bạn dành cho bạn khoảng thời gian nào thật sự là của bạn chưa?
Hay cả đời bạn sẽ luôn làm theo ý muốn của người khác.
Điều người khác làm không được chưa chắc bạn cũng không làm được chỉ là bạn có dám thử hay không.
Làm để có cái sai mà sửa, tin và làm là bạn đã nắm trong tay 50% chiến thắng. Thất bại từ cách nghĩ thì chắc chắn bạn đi tong.
Cảm nhận mình, nhìn sâu vào bên mình. BẠN THẬT SỰ MUỐN GÌ hay cái bạn muốn đang là người khác đang muốn bạn làm.
Bạn sợ mất hình tượng, mất mặt mũi với mọi người. MẤT CÁi Đ.. GÌ. Nó có mài ra cho bạn đồng nào không?
Làm việc này thì sợ người ta nhìn mình ra sao, làm việc kia thì sợ lỡ như mình thất bại làm sao. Rồi bao nhiêu cái lỡ nữa bạn?
Bạn chịu không nổi người khác nhìn mình thì bạn hãy chấp nhận với hiện tại đi, đừng than gì cả. Để rồi cả cuộc đời bạn còn lại là chữ giá như, phải chi. Đi đâu, gặp ai chỉ 1 câu nói luôn thường trực: đời không công bằng, tại vì cái này, vì cái kia. Mà điều sai cơ bản nhất là ở bản thân mình thì bạn lại không nhận ra.
Khi nào mà bạn có thể làm mà không quan tâm người khác nhìn mình thế nào thì đó mới là bước đầu tiên bạn đang đi trên con đường của mình.
Điều đơn giản bạn nhìn người khác vì bạn sợ chính cái điểm yếu của mình. Sợ đến 1 ngày nào đó nó lú cái ngu ra rồi sao. Thế là tạo cho mình một vách ngăn thật chắc chắn để bảo vệ. Nhưng bạn sẽ mệt dần, mệt dần. Hoặc bản thân bạn biết đau đấy nhưng thôi kệ cứ thế cho an tâm. Ok fine, cứ thoải mái mà chịu đựng.
Thất bại không có gì xấu, chỉ là đừng thất bại 2 lần bởi cùng 1 việc là được. Tất cả chỉ là trải nghiệm. Khi bạn đi đến 1 chặng đường nào đó, bạn ngoảnh lại, bạn sẽ cám ơn rất nhiều những người, những sự việc đã dập bạn. Vì nó cho bạn biết được rằng: bạn dở thế nào, bạn đã từng ảo tưởng và mơ rộng ra sao.
Trưởng thành là khi bạn biết được rằng: Má, mình đ.. biết gì.
Thừa nhận cái dở của mình, chấp nhận nó bạn mới đi tiếp được.
Chấp nhận cái dở chứ không phải làm mình mất tự tin, tự ti dẫn đến suy nghĩ: trả đĩa bay đây tao về.
Đừng tự giới hạn mình bằng những lời nhận xét từ người khác. Đằng sau mỗi câu chuyện luôn là những câu chuyện khác. Lời nhận xét chỉ là quan điểm áp đặt lên bạn.
Mọi người luôn đúng trong lượng thông tin mà họ có nên bảo vệ quan điểm cực kì cao. Nên những gì đã gán cho bạn rồi thì họ sẽ chứng minh rằng họ đúng.
Điều bạn cần làm là tập trung vào mình.
Đắp sự tự tin cho mình bằng những điều tích cực, đừng đắp lên mình bằng niềm tin của người khác.
Một sự thật bạn cần biết đó là không ai dư thời gian mà quan tâm đến những điều bạn làm đâu. Tất cả chỉ là bạn tự nghĩ nếu mình làm thế này thì người khác sẽ nghĩ mình thế kia. Bạn tự chơi đùa với chính mình để có lý do cho việc bạn không làm. Bạn an tâm với lời biện hộ đó. Thật sự bạn thất bại từ bạn, đừng đổ thừa cho chính ai khác.
Nhưng mà anh ơi khó lắm?
Khó!!! Thế bao giờ bạn thử cách nào chưa hay thời gian bạn dành cho những việc vô bổ rồi khi nhìn lại: oh người ta nói mình đúng thật, mình chẳng được tích sự gì. Đúng đấy bạn chẳng làm được gì ngoài chữ “khó”.
Tự tin không cần phải qua những việc bạn làm lớn lao. Tự tin chỉ đơn giản là bạn trân trọng thời gian của mình, trân trọng từng việc bạn làm dù là nhỏ nhất. Thế là đủ.
Làm để có cái sai mà sửa.
Bạn chưa tự tin để làm điều này. Bạn chưa tin vào mình thì ai sẽ tin bạn. Chưa tự tin thì đắp cho mình đi. Biết mình thiếu gì chưa? Biết thiếu thì có làm gì chưa hay lại KHÓ lắm anh ơi.
Mọi việc đều có thể xảy ra chỉ là bạn muốn hay không.
Cho mình cơ hội để thất bại, để trải nghiệm. Đừng làm cho mình ngay cả cơ hội để được sai cũng không có.
Bạn làm sai hay thất bại, bạn có mất gì? Hay bạn lại: chết miạ người ta nghĩ mình ngu rồi, nói mình bằng cấp giỏi mà sao làm ngu quá vậy. Có bao giờ bạn nghĩ thế không?
Thế họ nghĩ vậy đúng không? Đúng thì có gì đâu mà phải lăng tăng. Cám ơn họ đi, nhìn vào đó để biết mình ngu gì, mà sửa dần từng bước.
Đừng lấy cái hào nhoáng mà bao bọc lấy mình để rồi phải bảo vệ nó mệt lắm. Không cần phải bảo vệ hay chứng minh cho bất kì ai cả.
BẠN LÀ 1 NGƯỜI TỰ TIN trong lĩnh vực mà bạn tìm hiểu nhiều. Thiếu tự tin là do thiếu thông tin. Và thiếu thông tin chỉ lý do đơn giản duy nhất là bạn LƯỜI. Đơn giản vậy thôi.
Đừng lấy lý do bạn chưa tự tin vào mình, bạn nghĩ rằng bạn cần thời gian mà chần chừ. Quất đi.
BẠN CÒN SỢ ĐẾN KHI NÀO……
P/S: Sợ thi big4 không? Không tự tin thi? Quất đi nhé. Có mình đồng hành đây
=======
Quất ngay để đồng hành cùng mình nhé: ))
+Khóa QHKH: https://goo.gl/tfWyNX
+Từ Bỏ Lối Mòn, Mở Lối Đi Riêng: https://big4bank.hachium.com/khoa-hoc/tu-bo-loi-mon-mo-loi-di-rieng

Archive

Contact Form

Send