Về Quê Hay Ở Lại Thành Phố Khi Làm Banker

Về Quê Hay Ở Lại Thành Phố Khi Làm Banker

  

VỀ QUÊ HAY Ở LẠI THÀNH PHỐ KHI LÀM BANKER

 

Về Quê Hay Ở Lại Thành Phố Khi Làm Banker

Quê: tức là về tỉnh lẻ.

Ở lại: tức là các thành phố lớn...ơi là lớn của Việt Nam.



Tình cờ hôm nay trà dư... nhưng hổng có uống rượu với đứa em, cũng dân tỉnh lẻ lên Sài Gòn học rồi về quê làm. 

Cũng vui vì em nói có đứa bạn thích những bài viết của mình...... (nở lổ mũi chưa)... nhưng từ năm 2013 lại thấy ít viết... ây da, ca này khó.... 

Thế là hứng chí về viết đề tài cho nó zui. Vì thấy mình lên diễn đàn vẫn có người quan tâm.

Ai quan tâm mình giơ tay nhoa, đang viết sách mai mốt tặng người làm quà! 


- Đứa em về quê làm cũng hơn 3 năm. Em nói với tôi là lúc về bức rức bực bội lắm vì em muốn ở Sài Gòn cơ.

- Sài Gòn mới là nơi cho em phát triển, nơi mà em có thể khẳng định mình, nơi mà em có thể làm giàu.

- Có vẻ đó là ý chí của rất rất nhiều bạn khi ra trường muốn như thế.
- Không phủ nhận một điều là Sài Gòn phồn hoa... cơ hội thì vô số... sáng mới thấy làm ở đây... chiều đã bay qua nơi khác làm. Môi trường học hành, y tế cũng tốt hơn. Giao thương Tây Tàu thì ầm ầm nên cơ hội làm công dân toàn cầu cũng dễ hơn.
- Mình thì có cảm giác như đất chật người đông... nhưng người thì bay như chim á. Thích thì đậu ở đây, còn không thích thì cứ bay kiếm chỗ khác đậu.
TUỔI TRẺ mà, cứ vùng vẫy giữa bầu trời bao la mênh mông... sải thẳng cánh, bay cho nó đã.... mỏi quá thì tính sau.


Mình thì sống ở quê từ nhỏ đến lớn mặc dù chân không dính phèn hay cọng lúa gì nhưng vẫn không thích sống và làm việc ở Sài Gòn. Tựu chung là do tư tưởng ngày xưa thôi mặc dù ngày xưa khi ra trường là có sẵn 2 vị trí làm việc cho 1 bank lớn và bank nhỏ. Ấy thế vẫn không đi. Đơn giản vì 2 chữ GIA ĐÌNH và mình tin ở lại quê mình vẫn THÀNH CÔNG. Rõ ràng là ở dưới quê hiện giờ mình vẫn thành công: gia đình hạnh phúc, sự nghiệp cũng ok, có cơ ngơi kinh doanh riêng, có thu nhập thụ động,...bla bla. Chỉ có điều là chưa đi Siêu xe hay ở Biệt thự thôi.


Đứa em mình kể thì giờ cũng khá hài lòng công việc ở quê. Hài lòng ở đây không có nghĩa là yên phận hay sống nhàn hạ qua ngày. Em trở thành một banker rất nổi trội, có nhiều thành tích xuất sắc và nhận được nhiều sự quan tâm... Trong đó có tui rất cảm mến em. Nói không gì thì em đã có thương hiệu cá nhân trong giới showbiz đầy thị phi này.


Nói zui cho nó gần gũi thôi, chứ cuộc đời mỗi chúng ta ai mà không muốn THÀNH CÔNG, GIÀU CÓ.


Vậy như thế nào là THÀNH CÔNG, GIÀU CÓ?

- Với nhiều người, THÀNH CÔNG tức là có CHỨC VỤ càng cao càng tốt.​

- Hay, có một CÔNG TY RIÊNG càng to lại càng hay.​

- Hoặc, có nhiều NGƯỜI đeo đuổi cũng là thành công.​

- Có chăng ăn được hết các quán ăn trên toàn Việt Nam.​

- Đi du lịch hết cả nước hay đi Đông đi Tây.​

- Gia đình hạnh phúc. Có đứa con. Cha mẹ mạnh khỏe.​

- Nhà biệt thự, tiền gửi tỷ tỷ. Đất đai thì bao la.​

- Có người dư 100 triệu thì nghĩ như vậy là giàu rồi, nhưng có người phải 1 tỷ hay 10 tỷ.​

- Có người thu nhập 10 triệu là quá vui, nhưng có người thu nhập 30 triệu đã bức bối.​

- Có người chạy được chiếc A lét là ngon, nhưng có người phải SH Ý mới là đỉnh.​


GIÀU CÓ thì... cứ cầu vào cơ may ta cứ cầu rằng, chiều nay sẽ trúng vé số... 1 tờ cũng giàu rồi. Mà khi trúng 1 rồi thì lầm bầm là sao không mua hết nguyên sấp vé số. Nói vậy chứ tự dưng có cục tiền rơi xuống ai mà chả thích, mình rất thích trúng 10 tờ đây.

- Ngày xưa mình từng nghĩ, về ruộng về rừng mà mần cái gì giàu. Làm nghề nhiều năm rồi, gặp mấy bác 2 lúa rồi mới thấy...."nhụt" à. Mình áo quần bảnh bao, đi xe A lét, đóng thùng mang giầy... Gặp mấy bác 2 lúa cười hề hề, chân đi dép lào..... Ấy thế mà vào coi cơ ngơ đi rồi thấy, nào là máy cày, máy gặt, võ lái.... nào là ruộng vườn rộng thênh thang... nào là vụ bác mần có 100 200 chai thôi con ơi..... Nhẫm nhẫm tính tính lương mình cộng lại cả năm không tới 100 chai.​

- Tôi về quê vợ, vùng sâu vùng xa vùng được hưởng chính sách 135 của chính phủ. Nói xời ơi... xứ rừng rú ai mà giàu nổi. Về thấy mấy anh mấy chị hết SH Việt đến SH Thái tôi đổ mồ hôi hột. Xe in-nô-va, pho-tù-nơ, cam-rì,.... cũng có láng. Đám cưới con là cho 1 chục cây vàng làm của hồi môn chơi, chưa tính là đất đai mần ăn.​

- Còn nữa, về 1 xứ cũng quê ơi là quê...thì cò tiệm vàng lớn nhất... nhà gửi tiền tỷ không dưới 1 con số, đám cưới con thì vô tư, nhà cửa Sài Gòn mấy căn... mà vẫn ở quê. Cơ nghe nói ngày xưa nhà nghèo lắm mà nay xây được cơ đồ như thế.​

- Còn cái đô thị nho nhỏ nơi tui sống, vẫn khối người giàu có và thành đạt, vẫn đầy người tài lẫn người dở. Số ít làm ở Sài Gòn 1 thời gian rồi lại về. Cũng số ít làm ở quê thời gian rồi lại trôi lên Sài Gòn Bình Dương mần ăn.​

- Nói đâu xa, xứ Phú Quốc ngày xưa tàu sắt đi cả ngày mới tới, dân thì ăn cái gì cũng mắc hơn đất liền. Rau thì thiếu ơi là thiếu. Đất cấp cho mình hổng thèm lấy. Hoang vu thì khỏi nói rồi. Giờ, tỷ phú Phú Quốc bay vào Sài Gòn mua đất mua nhà ầm ầm đó thôi. Ai đó than trách phải chi hồi đó ra ngoài đó sống thì giờ ngon rồi!? Ờ.. ờ... ra chịu cực chịu khổ tầm 2 30 năm gì đó đi thì mới được nha.​

- Mình cũng vô tình thấy được người làm 10 mấy 20 chai tháng nào cũng thiếu. Người làm mấy chai tháng mà cũng có dư. Người làm mấy chai chịu khó cũng có 1 2 miếng đất. Người làm 2 con số kiếm hoài không ra miếng nào. Vậy là sao? (Cái ni mình không nói tất cả mọi người nhá).​

- Sài Gòn, có có rất nhiều bạn đã rất rất THÀNH ĐẠT ở những tuổi rất trẻ. Vẫn có những bạn xây dựng nên cơ đồ riêng cho mình. Rất nhiều tấm gương để học hỏi. Và cũng có rất nhiều người giàu có. Nhưng rõ ràng, đó không hẳn là con số đông!​



Vậy đó, vậy làm ở đâu mới GIÀU mới THÀNH ĐẠT?


Đi rồi mới thấy, muốn hay không do mỗi nội tại chúng ta mà thôi.
Bạn muốn THÀNH CÔNG, GIÀU CÓ.... thì dù ở nơi đâu mà có Ý CHÍ, có QUYẾT TÂM thì sẽ thành công.


Do đó, ngày xưa mình cũng vậy, nghĩ rằng muốn giàu là phải đi chỗ này ngon chỗ kia ngon mới giàu. Giờ cũng dần dần thay đổi tư tưởng rồi.

NGƯỜI TA LÀM ĐƯỢC THÌ MÌNH LÀM ĐƯỢC!!!!


Rõ ràng, có rất nhiều bạn gần 10 năm vẫn loay hoay ở trốn đô thành... hay là 20 rồi 30 năm vẫn chưa đạt được những gì bạn muốn. Siêu xe, nhà biệt thự hay đang là CEO sê sê gì đó.... mãi vẫn không có gì tiến triển nhiều.


Rõ ràng mình không chê trách gì đâu. Không chê khen ở đâu cả. Vì mỗi người có cái nhìn riêng mà.

Và mỗi chúng ta có những quyết định riêng cho mình. Như tui thôi, kêu về mần ruộng thì sao được.

Có chăng chúng ta có hài lòng với thực tại của mình mà không đòi hỏi những thứ quá cao siêu (ảo tưởng sức mạnh).

Chấp nhận những thử thách khó khăn cuộc đời chứ không phải gặp khó thì chạy trốn hoặc lẫn tránh trách nhiệm.

Không ngừng tìm kiếm cơ hội cho bản thân. Đừng có mơ mộng như mấy cái phim ngôn tình HOÀNG TỬ xuất hiện chở CÔNG CHÚA trên Siêu xe.

Không đổ thừa do ba mẹ không cho con lên Sài Gòn lập nghiệp hay dưới quê nghèo quá không làm ăn được.

Vận mệnh nằm trong tay mình, quyết định do mình đưa ra thì không thể trách cứ ai được.
Mình phải chịu trách nhiệm đời mình chứ. Đúng không nè.

Thái độ sống quyết định tất cả chứ không phải sống càng lâu thì càng nhiều kinh nghiệm.

LÀM Ở ĐÂU CŨNG ĐƯỢC, MIỄN ĐỪNG MẦN ĂN PHẠM PHÁP LÀ ĐƯỢC.

P/S: Làm banker cũng vậy, làm đâu cũng được, miễn ta thấy cơ hội cho ta phát triển và khẳng định mình.

Nếu thấy không ổn thì từ bỏ và đi nơi khác. Xin vô thì khó chứ xin nghỉ nhanh lắm.
Mà đi nơi khác thì chưa chắc ngon hơn nơi cũ ... có khi còn tệ hơn.

Nhưng nếu có ý chí, cơ hội, vận may...bla bla nhiều thứ nữa thì ta sẽ thành công thôi.

Thấy mấy Tỷ phú Đôla hay chia sẻ đại loại là cái thứ mà ai cũng chê, cũng than thì họ tìm thấy cơ hội nơi đó thôi. Mới đây là Jack Ma nói ý đó đó.

ĐỜI THAY ĐỔI KHI TA THAY ĐỔI

Tác Giả: A13

 

Archive

Contact Form

Send