Bạn Đã Từng Rơi Vào Hoàn Cảnh Như Thế Này Trên Con Đường Vào Ngân Hàng?

Bạn Đã Từng Rơi Vào Hoàn Cảnh Như Thế Này Trên Con Đường Vào Ngân Hàng?

Mỗi người sẽ xuất phát từ các vạch khác nhau. Mỗi hoàn cảnh sẽ cho ta một góc nhìn và mỗi câu chuyện sẽ cho ta thêm động lực để luôn tiến bước. Bạn đã từng rơi vào hoàn cảnh như thế này trên con đường vào ngân hàng chưa? Cùng đọc để thêm động lực và trải nghiệm cho mình nhé

BẠN ĐÃ TỪNG RƠI VÀO HOÀN CẢNH NHƯ THẾ NÀY TRÊN CON ĐƯỜNG VÀO NGÂN HÀNG?

Bạn Đã Từng Rơi Vào Hoàn Cảnh Như Thế Này Trên Con Đường Vào Ngân Hàng?

Gửi Anh Nguyên Big4bank và các bạn ở hoàn cảnh giống như em.
Em Chào anh Nguyên Big4bank và các bạn.
Em vừa nhận được kết quả phỏng vấn vào bank lúc chiều nay. Kết quả thì em đậu hai vị trí GDV Hội Sở của Ngân hàng Nam Á và Chuyên viên tư vấn kênh bảo hiểm của Vietin Bank. Em muốn chia sẻ một chút để cho các bạn nào đang ở tình trạng giống như em hãy tiếp tục cố gắng, từng chút một rồi các bạn sẽ thành công. Tại sao em lại nói rằng đang ở tình trạng giống như em?
Em chưa tốt nghiệp. Lý do em chưa tốt nghiệp? Là do em chậm bằng Toeic. Lý do em chậm bằng? Do em ham chơi. Em cực kỳ ham chơi luôn ấy ạ.
Rồi chưa hết, vì cái tội ham chơi nên GPA thấp, bằng không đẹp như người ta. Các bạn thử hình dung rằng 80 bạn trong 1 lớp nhưng các bạn nằm ở top 10 từ dưới lên, top 100 từ dưới lên của cả một khoa mấy trăm người các bạn sẽ biết cảm giác tồi tệ như nào. Nghe giống như em đang kể ngu về mình vậy nhỉ? Cơ mà em vẫn muốn kể, để cho các bạn nào đã và đang như em đừng tuyệt vọng, hãy cứ cố gắng. 
Em thật sự rất tự ti, em thật sự nghĩ không thể vượt qua nổi chính mình. Em sẽ không làm nên trò trống gì đâu (Ờ thì chưa làm nên trò gì thật mà =)) ). Em tự ti tới mức ở trường em có 1 thầy giáo mở lớp huấn luyện nghiệp vụ Ngân Hàng miễn phí cho sinh viên cuối khóa, bạn em (khá thân) là thành viên tiêu biểu và nòng cốt của khóa học đó có làm công tác tư tưởng cho em tham gia khóa đó nhưng em vẫn nhất mực không chịu là không chịu. Vì sao em không dám tham gia? Vì em tự ti, rất tự ti về mình luôn ấy ạ. Tự ti rằng mình không giỏi, tự ti rằng minh sẽ không làm được.
Rồi ngày qua ngày tháng qua tháng, em bắt đầu học xong. Em bắt đầu đi thực tập. Em bắt đầu chuẩn bị ra trường.
Rồi em bắt đầu lâm vào tình trạng khủng hoảng thật sự anh Nguyên Big4bank và các bạn ạ. Bạn bè trang lứa đã ra trường, từng đứa một nó gọi điện lên chúc mừng nó. Ôi so baddddddd!!!! Cảm giác thật là tệ luôn ấy ạ. Em đã chuẩn bị tinh thần, chuẩn bị câu trả lời cho câu hỏi “Bao giờ Huyền ra trường?” thật là pớ phạch rồi cơ mà lúc em lên chung vui với nó vẫn rưng rưng nước mắt. Nhiêu đó còn chưa cay xè khóe mắt đâu các bạn ạ. Đỉnh điểm là một anh quản lý ở ký túc xá *hồi trước em ở kí túc xá trong trường luôn, hay tham gia hoạt động nên có quen biết nhiều anh chị quản lý ktx* từ đâu tới tay cầm bó hoa mang tới cười chúc mừng em tốt nghiệp. Trời ơi!!!!! Chuyện gì đang xảy ra với tôiiiiiii thế này L((((. Thề là lúc đấy em chỉ muốn òa khóc thật to lên, hét to lên “Em đã tốt nghiệp đâuuuuuuuuuuuu”. Cơ mà em vẫn tươi cười. Cố gắng nở nụ cười thật tươi xinh động lòng người nhất em có thể, cười đáp “Chời ơi, sao anh biết em ở đây, em trả hết đồ rồi, thay đồ mới luôn rồi, thôi kệ đi đứng vô chụp hình chúc mừng em đi nào”. Thề lúc đó em mà thấy cái nắp cống nào ở gần đấy em sẽ chui xuống luôn, bất chấp đang cầm hoa, bận đồ xinh đẹp mặt make up rạng ngời các kiểu. 
Rồi tiếp nhá, nhục quá nhục sau phi vụ đó. Rồi về nhà, bật máy tính lên lướt fb. Ô sao bank tuyển đông xía, cơ mà bằng như mình nộp làm sao được?
Lần thứ 1 lướt thấy trên fb. Đang mùa tuyển dụng mà. Chời ơi ngân hàng nào cũng tuyển từ lớn đến bé. Thôi bỏ, nào ra trường rồi mình apply. Lưu để đó.
Lần thứ 2 lại lướt fb thấy các bank cũng đang tuyển. Ô nhiều vậy này. Thôi kệ mình chưa ra trường mà.
Lần tiếp và tiếp không biết thứ bao nhiêu vẫn lần lữa không dám apply. Tự ti mà. Rồi bỗng 1 ngày đẹp trời anh hai gọi và nói “Tháng sau anh cắt trợ cấp của cưng nhé” OMG!! Nghĩ rằng kiểu gì cũng tới ngày đó thôi cơ mà không ngờ ngày đó nó sớm thế. Ok fine!! Em ổn, cũng từng sáng đi làm chiều đi học mà. Sợ gì, cứ nai lưng ra đi làm sẽ có ăn thôi.
Rồi tiếp nhé em ra trọ. Ô thế đi làm gì? Ngày xưa mình đi học thì sáng mình đi phục vụ quán cà phê, chiều mình đi học, tối mình đi bán cơm vẫn ok này. Thứ 7 chủ nhật đi phụ nhà hàng thứ 2 vẫn đi học bình thường này. Vẫn ok mà đâu có sao 
Đầu tiên là muốn đi làm kiếm tiền trả tiền nhà trước đã, không ông chủ đuổi ra khỏi nhà lại méo mặt. Tiếp đến nghĩ đi bán quần áo, thì em thích bán buôn lắm. Đặc biệt là quần áo mỹ phẩm các thứ em càng thích. Thế là nuôi ý định đi bán quần áo. Cơ mà đi bán quần áo thì nó chỉ tuyển từ 3th trở lên thôi, thời vụ nó đâu nhận. Ớ thế rồi không lẽ ba mẹ cho mình ăn học hơn 18 năm chỉ để cho mình đi bán quần áo à? Trong khi bạn bè mình chúng nó đã có bằng đâu, vẫn đi làm ầm ầm. Vẫn cày lương gần chục đều đều có đứa nào bán quần áo đâu.
Thế là tự ti tập 2, cơ mà tự ti lần này là cùn đời luôn này. Kệ, bất chấp luôn giờ apply đi chỗ nào nhận thì làm. Rồi không được thì tính sau. Làm sao nuôi cái thân này đã.
Đầu tiên em nộp ACB, VIB, PVCom Bank, TP Bank, Nam Á Bank, Vietin Bank (Kênh Bảo Hiểm), Đông Á Bank (Kênh Bảo Hiểm), Nhân viên bán hàng cho thế giới di động, Nhân viên bán hàng cho Viễn Thông A, Nhân viên bán hàng cho FPT. (Em vẫn chưa dám nộp Viet Com Bank vì bằng em không đẹp và không đủ TOEIC *vẫn tự ti, cho em tự ti hết th8, th8 em thi lại av*)
Apply liên tục một lần như thế. Thật sự em phải nói là lúc đó em đang ở giai đoạn không dám mở mắt thức dậy vào ngày hôm sau luôn ấy. Em sợ thức dậy, em sợ đi ngủ. Em sợ ra đường, em sợ mọi thứ. Mọi việc em làm là em chờ và chờ. Em cũng không muốn ra ngoài đi làm luôn vì thời điểm đó em chưa có xe máy. *Nghĩ lại thấy mình sống giai đoạn đó phí quá phí luôn, mọi người đừng như em ạ* 
Em cứ thấp thỏm, cứ lo âu. Cứ suy nghĩ Chời ơi bây giờ thất nghiệp không đi làm thì làm sao mà sống hả hả? Rồi ba mẹ hỏi làm sao mà trả lời hả? 
Chưa hết. Đau khổ chồng thêm đau khổ. Anh người yêu, đang yêu đương thắm thiết quay qua muốn đá văng em ra khỏi cuộc đời anh ấy. Nhưng thật ra tất cả là do em mãi không tìm được việc, em hay cáu nên anh ấy cứ chịu oan ức nên chịu không nổi nên mới thế. Em biết lỗi là do em cả nên em đã xin lỗi níu kéo rất nhiều. Nhưng vô dụng, em yêu cứ yêu và anh đi cứ đi thôi. Cuối cùng em anh ý vẫn tạm ở lại  *Tới đoạn sau là đi thật*.
Ô thế là em thất học, thất nghiệp, thất tình. Lắm lúc ấy em chỉ nghĩ tới là thôi về quê làm cà phê đi cho xong *em dân núi, ở quê làm cà*, hay thôi về lấy đại anh nào đó cho xong. Cơ mà em nhận thức được rằng nếu em cứ tiếp tục như này bi kịch sẽ càng thêm bi kịch. Chẳng còn cách nào là gỡ từ từ, rối chỗ nào, hãy đi gỡ chỗ ấy.
Ờ nhận thức thế đấy, nhưng em vẫn tuyệt vọng lắm mọi người ạ. Em biết giai đoạn này khó khăn lắm nhưng sao em lại khó khăn đến vậy? Nhưng sao em khó vượt qua đến vậy? Em cứ tự hỏi tự hỏi tới chán luôn.
Rồi ngày đẹp trời cũng đến. Em nhận đc mail của PVcom bank mời em đi phỏng vấn vị trí GDV Hội Sở. Khỏi nói, em vui cỡ nào. Cứ như người sắp chết vớ được cọc ấy mọi người ạ. Rồi thì đi phỏng vấn. Vô phỏng vấn gặp hơn chục bạn cũng phỏng vấn. Cơ mà bạn nào cũng có bằng rồi, tiếng anh đủ cả, rồi cũng xinh xắn dễ thương. Ôi nhìn lại mình thì. Thôi lại tự ti tiếp.
Lúc vô phỏng vấn, có 3 anh phỏng vấn nhìn cực đẹp trai, chỉn chu chuyên nghiệp. Ô hẳn 3 anh luôn. Hơi run nhể. Thế rồi em được gọi pv thứ 2 vì tới sớm mà. Em đọc sách anh Nguyên Big4bank chia sẻ rồi nên như nào em cũng áp dụng vào luôn. Ôi run cực luôn. Bước vào phòng tới gặp hội đồng mà cảm giác dài cả cây số. Tiếng giày cao gót nện xuống sàn nhà thôi thấy cũng thật là rõ ràng và ghê ghớm luôn ấy. Rồi cũng ngồi vào ghế, chào hỏi giới thiệu đàng hoàng các thứ, rồi các anh ý hỏi, em trả lời. Cuối cùng chốt lại “Em có muốn ứng tuyển vị trí Chuyên viên quan hệ KH không? Nếu muốn thì anh nhận em nhưng vị trí GDV thì bao giờ em có bằng đại học thì anh sẽ xem xét”. OMG, rõ ràng em ứng tuyển GDV mà tự nhiên cho em vị trí đấy? Em không lưỡng lự đáp “Em thấy bản thân không phù hợp với vị trí ấy, mặc dù em học chuyên ngành Tài Chính Ngân hàng, em vẫn muốn ứng tuyển vị trí GDV hơn”. Thế là anh ý bảo” Ừ được rồi, vậy em về đi, bao giờ có bằng thì quay lại đây anh nhận em em nhé, đây là name card của anh, bao giờ em có bằng em liên hệ lại anh nhé”.
Rồi, nghe là biết rồi, anh đừng có mà an ủi tâm hồn non nớt mong manh dễ vỡ của em.
Vẫn cúi đầu cám ơn và cầm lấy card anh ấy đưa. Rồi đứng dậy kéo ghế, cúi đầu cảm ơn và ngẩng cao đầu đi về.
Ôi cảm giá ấy vẫn như in luôn. Thất vọng cực độ, chạy về tấp vào hồ con rùa search đường *em quên chưa kể em mù đường, mới biết search gg map thôi :v :v*. Ô lại nhìn các cặp tình nhân tay trong tay này, trời ơi muốn khóc quá. Sao cuộc đời cay nghiệt với tôi như thế? Tôi nên làm thế nào đây?  Sao ngay cả lúc mệt mỏi nhất anh cũng không ở bên em chứ? Em than trách trời 1 thì em trách mình 10. Cứ thế, em tiếp tục về nhà và chinh chiến. Em đành mải mê chinh chiến và tạm quên yêu đương đi vậy.
Tiếp tục đợi 1 ngày, 2 ngày. Ô thôi đi làm, em đi bán quần áo đây ạ. Khỏi xin việc gì luôn, phải sống trước đã. Vừa xách xe ra cửa, Ngân Hàng Đông Á gọi. Lại đi pv, Ờ thì pass đấy. Nhưng xin lỗi em, em chưa có bằng nên bao giờ có bằng em quay lại gặp anh nhé!! Ok. Fine!!!
Lại về nhà, làn này không khóc lóc đau lòng nữa. Lại nhận đươc mail của TP bank, Nam Á bank. Ối chết pv cùng ngày à. Thế là lại bật điện thoại ra định giở giọng thảo mai đổi ngày phỏng vấn. Xong coi lại, Ơ 1 bank sáng, 1 bank Chiều này. Ôi đời tươi đẹp hé môi cười với em rồi này.
Lại đi phỏng vấn buổi sáng Nam Á bank. Ôi test trc nhé. 10 câu IQ, 25 câu nghiệp vụ, 5 câu tiếng Anh, 15 câu kiến thức chung. Ôi cái gì vậy này, học đã dốt nên có nhớ gì đâu. Nghĩ thầm chắc toi rồi, rớt rồi đấy. Kiến thức chung gì đâu toàn tỉ giá đô la, ơ rô, GBP, các thứ em có nhớ đâu. Rồi cái gì mà định giá giấy tờ có giá. Chời ơi công thức dài 8 tỉ kí lô mét sao mà nhớ. Thôi cứ làm thôi không mất mát gì mà. Cứ thế em cứ tự tin làm tâm niệm rằng em đâu có gì để mất. Cuối cùng sau 45 phút mải mê chinh chiến không yêu đương thì em đạt 95%/100%. OMG!! Không thể tin được, Chắc chắn em hoa mắt rồi. Test trên máy mà, click chuột là ra điểm thôi. Hồi đầu em còn k dám tin cơ. Nghĩ mình hoa mắt rồi, cuối cùng anh Sếp ảnh bảo”Bạn nào là Ngô Thị Huyền?”
Ô tên em này. Em đáp “Dạ em.” Anh ý tiếp “Làm tốt lắm em”.
OMG em mới được khen. Chời ơi em được khen. Cái mà kể từ khi vô đh em không được nghe nữa. Hồi em chưa vô đh thì thành tích khá ổn nên cũng tạm. Kể từ lúc vô Đh em bắt đầu sa đọa nên thành tích của em là trang giấy trắng tinh.
Rồi vô pv. Em là ng điểm cao nhất nên em pv sau cùng luôn. Chời ơi, thà cho pv trc đi, cho em ngồi đợi và đợi. Cuối cùng em được vô pv. Hội đồng pv thì 2 anh, 1 chị. Ôi nhìn mặt khá là nghiêm khắc. Em hơi run. Cơ mà cứ tâm thế em không mất gì mà, cùng lắm rớt như mấy bank kia.
Rồi vào các anh chị ý hỏi em hẳn 30p, cuối cùng chốt lại “Em về đi, có gì phòng nhân sự liên hệ với em nha, còn vấn đề bằng của em thì nếu em được nhận em sẽ đc phụ cấp 500k học việc, còn thử việc là 85% lương bao giờ hết thời gian thử việc thì em được nhận 100% lương ”. Em thề lúc ấy cả tỉ con quạ đen bay qua đầu em luôn. Cơ mà vẫn gật đầu cười “Dạ, em biết rồi ạ”. Rồi xong em đi về. Lại mải mê chinh chiến và quên yêu đương đi.
Rồi buổi chiều phỏng vấn TP Bank. Vị trí GDV luôn. Đi vô pv có 1 chị ngồi trực tiếp, 1 chị hỏi qua màn hình. Cái này em đi thực tập em thấy rồi nên em không bị giật mình. Mà pv nhóm. Hai bạn sẽ pv cùng lúc. Hai bạn cơ mà hai chị ý cứ xoắn xít vào hỏi em cũng hẳn gần 30p. Bạn kia 2 chị ý hỏi 2 câu rồi xong. Hai chị ý cực kỳ căng thẳng luôn. Em vào ngồi nhìn chị ý hỏi mà em trả lời mà chị ý như muốn nuốt em luôn vậy. Cơ mà vẫn không run nữa mọi người ạ. Tại đâu có gì để mất đâu.
Rồi xong đi về. Lần này em nghĩ không khả quan lắm, chị ý dặn đợi kết quả trong vòng 7 ngày. Cơ mà em đợi 3 ngày rồi, không thấy gì, mấy bank kia ngày hôm sau đã gửi kq rồi. Nghĩa là bank này em rớt rồi.
Rồi nhận được kq của Nam Á em pass. Nhưng chỉ học việc với mức phụ cấp 500k/th. Em reply mail ngay với nội dung thương lượng, với mong muốn cho em có cơ hội thử việc em cam kết sẽ nộp bằng vào tháng 11 *cái này bạn em bày em, chứ em không biết chiêu đó*. Cuối cùng em gửi mail đi và ngồi đợi. Hôm sau vẫn không có mail rep lại. Em lại TUYỆT VỌNG.
Rồi hôm sau nhận được mai của Vietin Bank Kênh bảo hiểm. Ôi nữa à, ừ thì đi thôi. Đậu thì làm không thì chấp nhận. Thật sự em đã quá nản rồi, không biết kết quả như nào nữa cứ đi thôi. Tối hôm đấy anh người yêu đẹp zai, cao to thơm tho 6 múi của em chính thức đá em văng đi mọi người ạ. Lần trước anh ấy dọa em. Lần này anh ấy làm thật. Là thật 100%. Em hoang mang, em thất vọng, em tuyệt vọng. Mà lí do thì cũng do em không tốt *em chỉ muốn kể với mn để mn hình dung em bế tắc bấn loạn thế nào chứ em không khoe mình bị đá đâu ạ*
Rồi thì đi phỏng vấn, ôi em tới sớm hẳn 1 tiếng. Chả phải em siêng đâu, do em mới bị đá em không ngủ được, sáng dậy sớm mặt mày chả tươi sáng không buồn make up chỉn chu luôn. Nhưng nghĩ lại không được, phải tôn trọng người nhìn chứ. Thế là em lại chỉn chu như bình thường đi pv.
Vô phỏng vấn thì nhẹ nhằng lắm. Khoảng 50 bạn ứng tuyển, rồi hội đồng pv là 8 anh chị. Chủ yếu là chuyên viên bên nhân sự. Còn em, ma xui quỷ khiến gì gặp ngay anh Sếp của cả Khu vực Miền Nam phỏng vấn. Ôi, cái gì thế đời em chưa đủ đen à. Đã không có bằng rồi còn gặp hẳn anh sếp bự, rồi sao rồi lại rớt à. Thôi kệ.
Rồi ngồi đợi pv, các chị đi trước cũng có ở đó.Ờm, tranh thủ hỏi đi nào. Hỏi 1 chị nhìn chuyên nghiệp nhất bảo “Em chưa có bằng, là em chưa tn ý chị không biết có được không chị nhỉ?” “À chị k chắc, nhưng chắc là làm việc không lương nha em”.
Chời ơi. Muốn xách đít đi về cho rồi, Thôi thì cứ vô pv đã. Đi vô anh sếp đang nghe đt KH. Ok có thời gian quan sát, chuẩn bị tinh thần luôn.
Rồi nghe đt xong bắt đầu hỏi và hỏi sau cùng chốt lại “em chưa có bằng, nghĩa là em còn đi học, vậy làm sao em đi làm?”
“Dạ thưa anh, em học xong rồi đang đợi tn thôi ạ, chính thức thì tháng 11 em có bằng  ạ”
“Ừ, em tự tin. Nhưng mà lần sau phải chỉn chu hơn nữa nha em, phải mang vest, trang điểm nhẹ chút, khuôn mặt của em khá trẻ so với tuổi nên em làm sao đó cả thiện đi nha em, đi gặp KH mình phải chuyên nghiệp em ạ”
“Dạ anh”.
“Thế rồi em nhắm nếu em đi làm tháng đầu em sẽ kí được mấy hợp đồng?”
Câu hỏi khó vậy. Không dám trả lời đại. Nhìn mặt anh sếp và nhắc lại câu hỏi “Ký mấy hợp đồng ý ạ? Đương nhiên em muốn mình đạt target rồi, càng cao thì càng tốt, cơ mà em nghĩ tối thiểu em sẽ đạt được chỉ tiêu” *Chỉ tiêu của em là 100tr/hđ ít nhất là 4hđ mọi người ạ* 
“Được rồi, có gì phòng nhân sự liên lạc với em, chưa ra trường, mặt còn trẻ vậy mà tự tin thế là tốt, phát huy thêm nha em”.
Bắt tay em hẳn 2 lần rồi em đi về.
Và hôm nay em nhận được mail em được nhận Vị trí GDV của Nam Á với mức lương thử việc 2th, và bổ sung bằng đh vào th11  sẽ được nhận chính thức. Vị trí Chuyên viên tư vấn, kênh Bảo hiểm của Vietin Bank.
Mọi người ạ. Em chia sẻ hơi dài chút nhưng quả thực nỗi tuyệt vọng của em nó quá kéo dài, đi tới đâu cũng không được nhận, tới đâu cũng bị từ chối. Người yêu thì bỏ, anh hai thì cắt trợ cấp, *cơ mà giờ em mới biết anh hai hù em thôi =))) *tiền nhà thì đang đợi. Lúc đó em lúc nào cũng nơm nớp mình thất bại. Bây giờ thì em ổn hơn rồi, cuối tháng này thi lại Av cho đủ target em mong muốn, vừa đi làm vừa đi học. Tháng 11 nhận bằng chính thức và bổ sung hồ sơ sau.
Qua những gì em trải qua, có thể không nhiều nhưng em vẫn muốn nhắn nhủ tới các bạn đang khủng hoảng như em “ Các bạn ạ, cố gắng lên từng chút một từng chút một, rồi chúng ta sẽ làm được điều mà chúng ta nghĩ mình không thể, em chưa bao giờ nghĩ em sẽ pass như thế, em chỉ nghĩ em ra em làm sale hay đại loại  gì đó. Cố gắng bước tiếp cho dù bạn không giỏi, không xinh, không chuyên nghiệp. Nhà không mặt phố bố chả làm to, nhưng cứ đi đi rồi bạn sẽ đến nơi bạn cần muốn. Thật sự em đã quá nhiều lần TUYỆT VỌNG nhưng em không từ bỏ hi vọng *Nhờ anh người yêu cũ và các cô bạn thân xinh đẹp, giỏi giang cùng tên J)*  Chỉ cần mình tin mình  làm được mình sẽ làm được. Em sẽ không tự ti nữa mọi người ạ. Qua lần này em tin rằng chỉ cần có cố gắng, có nỗ lực không ngừng nghỉ các bạn sẽ đến đích bạn muốn đến, cho dù khó khăn chồng chất khó khăn nhưng rồi các bạn đều sẽ vượt qua thôi, cho dù là đến chậm nhưng các bạn vẫn sẽ đến được.
Hãy làm điều mình thích, thích điều mình làm”.
Em cám ơn anh Nguyên Big4bank, nhờ những điều anh chia sẻ em đọc được em mới được như bây giờ. Em cám ơn anh rất nhiều. Em biết đây mới là sự khởi đầu của em thôi, còn lắm thứ đang chờ em vượt qua cơ, nhưng em nhất định cố gắng, nhất định làm được. Em cũng mong rằng anh tiếp tục chia sẻ cống hiến cho các bạn mới ra trường như em để mỗi ngày vẫn luôn có những điều xinh đẹp như thế luôn xảy ra.
Kỳ tích chính là kết quả của sự nỗ lực và cố gắng phải không anh?

Archive

Contact Form

Send